Lớn lên trong ám ảnh bị cô lập, tôi mất trắng ký ức thời cấp 1 và cấp 2. Những vết sẹo trong tâm hồn biến tôi thành một chú nhím, lúc nào cũng xù lông, dựng lên những chiếc gai mang tên nóng giận, bực bội, khó chịu để bảo vệ mình.
Tôi từng nghĩ tiền bạc là tất cả, mê tiền đến mức chẳng màng mạng sống, sẵn sàng “đốt” sức khỏe của mình như người thợ rèn chăm chăm giữ cho ngọn lửa đỏ rực, chỉ để đổi lấy vài đồng tiền vật chất sáng loáng. Nhưng cuộc đời không mãi như vậy.
Hơn 8 năm qua, tôi bước vào hành trình “tu thân dưỡng tính” – hành trình mà tôi gọi là “lột xác tâm hồn”. Tôi bắt đầu dọn sạch những ngăn kéo cũ kỹ trong tâm trí toàn ký ức đau khổ, bức bối, bực bội khóc nghẹn, thay vào đó là những suy nghĩ tốt đẹp, đong đầy yêu thương và tinh thần Chân Thiện Nhẫn tốt hơn từng ngày. Mỗi ngày trôi qua, tôi như một người làm vườn chăm chỉ, tưới tắm cho khu vườn Chân Thiện Nhẫn bên trong mình bằng lòng yêu thương đong và cảm nhận ơn lành ở mọi khía cạnh trong cuộc sống. Và rồi, điều kỳ diệu xảy ra – tôi bắt đầu nghe, thấy và cảm nhận cuộc sống bằng đôi mắt mới. Thế giới xung quanh tôi bỗng chốc trở nên rực rỡ, tựa như ánh nắng buổi sớm len qua từng tán cây: tươi đẹp, vui vẻ, hạnh phúc, giàu có và mạnh khỏe.
Tôi tin rằng: “Cuộc đời như một tấm gương lớn – bạn trao đi điều tốt đẹp, nó sẽ phản chiếu lại với ánh sáng đẹp nhất. Hãy sống Chân Thiện Nhẫn tốt nhất có thể, bởi trời luôn nhìn và mỉm cười với những trái tim sống đúng “luật trời”.”
Đời người như mộng: Từ đau khổ đến siêu hạnh phúc
Bạn thân mến,
Bạn đã bao giờ cảm thấy mình giống như một ngọn lửa, lúc nào cũng cháy bùng, sẵn sàng thiêu đốt mọi thứ xung quanh chưa? Đó từng là tôi – một “Hoả Diệm Sơn” chính hiệu. Người ta thường đùa rằng tôi sinh vào giờ hỏa, ngày hỏa, tháng hỏa, năm hỏa, và đúng thật, tôi dễ “bốc hỏa” bất kỳ lúc nào. Ai đến gần tôi đều như gặp phải chú nhím xù gai, sẵn sàng bắn ra những chiếc gai nhọn mang tên nóng giận, bực bội, khó chịu.
Nhưng cơn bốc hỏa ấy không chỉ là sự tức giận thoáng qua, mà là tiếng gào thét âm ỉ của một tâm hồn bị đè nén đến giới hạn. Tôi vẫn nhớ như in ngày hôm đó – một ngày thay đổi mọi thứ. Đứng trên sân khấu, nghe thầy hỏi: “Linh, em đã gồng bao lâu rồi?” Tôi như nghe thấy một tiếng “đùng” vang lên trong đầu, giống hệt tiếng súng bắn xuyên qua những lớp phòng ngự tôi đã xây dựng bấy lâu nay. Ngay khoảnh khắc đó, cơ thể tôi dường như bị rút hết sức lực, đôi chân mềm nhũn, tôi loạng choạng bám lấy chiếc ghế gần nhất để không đổ sập xuống sàn.
Một cảm giác ngột ngạt như có bàn tay vô hình bóp chặt cổ tôi, khiến không khí không cách nào lọt vào phổi. Tôi bật khóc nức nở, từng tiếng nấc như xé toang cả lồng ngực. Nhưng mặc cho tôi cố gắng, hơi thở vẫn như bị chặn đứng bởi một "cục đá" vô hình mắc kẹt ngay nơi cổ họng. Trong đầu tôi chỉ vang lên một tiếng hét tuyệt vọng: “Thở đi, Linh! Làm ơn thở đi!” Nhưng tất cả đều vô nghĩa.
Cảm giác ấy giống như đang chìm dần xuống đáy đại dương, muốn vùng vẫy vươn lên để hít một ngụm không khí, nhưng bị một sợi xích vô hình kéo xuống sâu hơn. Bất lực, tuyệt vọng – đó là tất cả những gì tôi cảm nhận được lúc bấy giờ.
Rồi một người chị từ dưới khán phòng bước lên, ôm lấy tôi, nhẹ nhàng vỗ về: “Ổn rồi, Linh. Mọi chuyện qua rồi. Không sao đâu!” Sau đó, hơn 20 người trong phòng, mỗi người trao tôi một cái ôm. Những cái ôm ấy giống như những tia nắng ấm áp, từ từ làm tan chảy lớp băng dày trong tim tôi, thông suốt “cục đá” chặn nghẹn ở cổ. Tôi cảm nhận được hơi thở mình trở lại, chậm rãi và đều đặn dần.
Nhưng đó cũng là lúc “chiếc hòm đau khổ” tôi giấu kín bấy lâu bị mở tung. Tôi như quả bóng căng tràn cảm xúc, chực chờ nổ tung. Ai nói nhẹ cũng khiến tôi rơi nước mắt, ai lỡ làm sai cũng làm tôi bực bội như núi lửa phun trào. Tôi kể đi kể lại những nỗi đau của mình với mọi người, như thể muốn cả thế giới phải biết rằng tôi là nạn nhân của 25 năm bị ngược đãi bởi cuộc đời.
Nhưng rồi, như ai đó từng nói: “Đời người như mộng, được mấy lần vui.” Tôi nhận ra, mình không thể mãi sống trong cái bóng của quá khứ. Tôi không thể tiếp tục là nạn nhân trong chính câu chuyện đời mình. Tôi quyết định thay đổi cách kể câu chuyện ấy. Những ký ức đau buồn giờ đây không còn là “bản án chung thân” giam giữ tôi nữa, mà trở thành những bài học quý giá, nền tảng giúp tôi trưởng thành và sống siêu hạnh phúc hơn.
Giờ đây, tôi sống với một tâm tính mới – Chân Thiện Nhẫn. Tôi nhận ra rằng, chỉ cần giữ tâm thái này, mọi hướng đi trong cuộc đời đều trở nên tốt đẹp, mọi con đường đều rộng mở. Không những thế, tôi còn sáng tạo ra phương pháp độc quyền: “Biến nỗi đau thành tài sản sinh lời tự động.” Đúng vậy, thay vì để quá khứ đè nặng, tôi dùng nó để xây dựng một cuộc sống mới, tràn đầy niềm vui và siêu hạnh phúc hơn từng ngày.
Tôi không chỉ thay đổi chính mình, mà còn có cơ hội đồng hành cùng nhiều doanh nhân, triệu phú và học viên, giúp họ khám phá niềm vui và hạnh phúc trong từng phút giây của cuộc sống. Chúng tôi không ép buộc bản thân phải “nuốt trọn con ếch” trong nỗi ám ảnh khổ luyện (chỉ nghĩ thôi đã thấy không ổn rồi). Thay vào đó, chỉ số vui vẻ chính là thước đo của chúng tôi.
Bằng cách sống trong trạng thái yêu thương trọn vẹn, thoải mái, và “vui là chính”, chúng tôi lựa chọn một lối sống độc lập, tự do, siêu hạnh phúc. Tâm tính Chân Thiện Nhẫn trở thành kim chỉ nam, không chỉ làm tăng hiệu suất làm việc gấp 5, gấp 10 lần, mà còn biến mỗi ngày sống trở nên ý nghĩa hơn, đầy ắp giá trị tốt đẹp, đong đầy yêu thương được trao đi liên tục cho cộng đồng.
Bạn có tò mò điều gì đã thay đổi tôi không?
Chính những trải nghiệm sâu sắc ấy đã trở thành nguồn cảm hứng để tôi viết nên quyển sách “30 Ngày Sống Siêu Hạnh Phúc”. Đây không chỉ đơn thuần là một cuốn sách, mà là người bạn đồng hành mà tôi muốn gửi đến bạn. Tôi không muốn bạn phải cảm thấy cô đơn, lạc lõng hay chịu đựng những nỗi đau ngột ngạt như tôi đã từng. Thay vào đó, tôi hy vọng quyển sách này sẽ là ngọn đèn soi sáng, giúp bạn tìm thấy con đường dẫn đến hạnh phúc, bình an và yêu thương đong đầy trong từng khoảnh khắc suốt cuộc đời.
Mỗi ngày, chỉ cần dành ra 5 phút đọc sách và thêm 5 phút suy ngẫm để tìm cách ứng dụng triệt để vào thực tế, bạn đã tạo ra nền tảng cho 23 giờ 50 phút còn lại trở nên siêu hạnh phúc. Những phút ngắn ngủi ấy giống như việc gieo một hạt giống nhỏ vào tâm hồn bạn, để rồi từng ngày, bạn chăm sóc, và cả cuộc đời bạn nở rộ thành một khu vườn siêu hạnh phúc ngập tràn hoa thơm và trái ngọt.
Điều tuyệt vời hơn là: nếu từ hôm nay đến cuối đời, bạn chỉ cần gìn giữ thói quen nhỏ bé này, thì khi đến lúc từ giã cõi đời, bạn sẽ rời đi với nụ cười mãn nguyện, bởi bạn đã thực sự sống một cuộc đời siêu hạnh phúc trọn vẹn từng phút giây.
Đừng tin tôi – hãy tự mình trải nghiệm và cảm nhận mỗi ngày siêu hạnh phúc của bạn nhé! 😊